Nhật ký của Piso, ghi lại cuộc sống thôn quê mộc mạc nhưng đầy đủ của một cậu bé.
Nhật Ký Của Piso
(...)
Ngày 27, Tháng Tự Do
Hôm nay trong cuộc thi bắt chuột đồng, mình lại về nhất. Nhưng đối với Ngài Piso hiện tại mà nói, thành tựu nhỏ bé như vậy vốn dĩ không đáng nhắc đến!
Mình... Vua trốn tìm, vô địch thả diều, cao thủ câu cá, bậc thầy săn bắn của Aedes Elysiae... đã tìm thấy mục tiêu mới của cuộc đời: Giống như anh Phainon, bước ra khỏi làng, nhìn ngắm thế giới!
Nhưng mà, trước lúc đó, Ngài Piso vẫn còn một mục tiêu nho nhỏ... Chuẩn bị một món quà chia tay siêu ngầu cho anh Phainon!
Mình nghĩ ra được rồi, sẽ tặng anh ấy cái ná tự làm... Tay cầm bằng gỗ du, dây thun da trâu, tuy chắc chắn không bằng cung tên của cha, nhưng tay nghề đó người thường không sánh được đâu. Không những vậy, mình còn đặc biệt nghiên cứu ra mấy loại đạn: có loại phát quang, có loại siêu cay, có loại gây mê... đảm bảo cái nào cái nấy đều hữu dụng!
(Lược bỏ vài trang)
Ngày 3, Tháng Thu Hoạch
Ghét ghê, lại bị cha véo tai rồi! Rốt cuộc là làm sao mà cha phát hiện ra mình giấu bài tập chưa làm xong ở trong đống rơm vậy ta?!
Nhưng lần này thật sự không phải do mình lười biếng đâu... Chẳng qua là mình lén ngủ gật vài lần trên lớp thôi mà, vậy mà cô Pythias lại bắt mình chép cuốn "Bách Khoa Toàn Thư Về Thực Vật" những ba lần! Vậy làm sao mà viết cho xong được chứ!
Hơn nữa, cái kiểu cô vừa cười vừa nói "đã không nhớ được bằng não thì dùng cơ bắp mà nhớ đi" thật là đáng sợ! Thậm chí còn đáng sợ hơn cả lúc cha đuổi đánh mình khắp làng nữa!
Còn nữa! Tốt nhất đừng để mình bắt được cái tên mách lẻo khốn kiếp kia, nếu không mình nhất định phải tìm cơ hội cho hắn nếm thử bánh tart dâu tây thêm siêu nhiều tương ớt mới được!
(Lược bỏ vài trang)
Ngày 9, Tháng Thu Hoạch
Đêm qua, mình mơ thấy anh Phainon vẫy tay với mình ở bến tàu, sau lưng còn đeo một con gấu nâu như ba lô du lịch. Sau đó, mình dùng cối xay gió của nhà máy xay bột để đóng một chiếc thuyền nhỏ, lướt trên ánh trăng bay qua ngọn cây, tiện thể vớt cả Livia lên giữa cánh đồng lúa mì vàng óng.
Lát sau, cha đột nhiên xuất hiện, vừa đuổi theo vừa giơ roi hét lớn: "Thằng nhãi kia xuống đây ngay, con vẫn chưa làm xong bài tập về nhà đó!" Mình giật mình, bất cẩn rơi xuống khỏi thuyền, may mà cô Pythias đã dệt một tấm lưới đỡ lấy mình...
Giờ nghỉ trưa, mình lén hỏi Livia. Chị ấy nói giấc mơ này là một điềm báo, có nghĩa là: "Chỉ cần nỗ lực vượt qua một vài khó khăn nho nhỏ, mình nhất định sẽ trở thành một nhà du hành vĩ đại đi khắp Amphoreus"! Hì hì, mình cũng nghĩ như vậy!
Để giấc mơ này trở thành hiện thực, bắt đầu từ hôm nay, mình sẽ cố gắng hết sức! Mình quyết định trước tiên sẽ làm một ít đồ hộp bổ sung năng lượng cần thiết cho chuyến đi, bên trong có: thịt nai xông khói bí truyền của cha, mâm xôi sấy khô do mẹ phơi, và cả món "kẹo nhảy siêu cấp" đặc chế của riêng mình... Ăn một viên có thể nhảy cao ba thước!