Thư người yêu gửi gắm cho bạn trước khi ra đi, ghi chép quá trình từ quen biết tới yêu nhau giữa hai người.
Thư Từ Qua Lại Với Nympha
Nympha ơi, nếu các vị thần cho phép một người bình thường như tôi, được gửi cho em một lá thư, để chào mừng hóa thân của vẻ đẹp đang dạo bước trên trần gian. Cầu mong thần sẽ bảo vệ em bằng những cơn gió nhẹ, như giọt sương trên cánh hoa hồng vào Giờ Mở Cửa.
Tôi sẽ không bao giờ quên cuộc gặp gỡ với em ngày hôm qua... Thật là một cảm giác tuyệt vời: Lòng tôi luôn tràn ngập niềm vui dịu dàng, em như tia nắng ban mai nhẹ nhàng xuyên qua trái tim tôi, lan tỏa sự bình yên và niềm vui vô tận. Tôi phải cảm ơn thế nào vì sự tao nhã và thân thiện của em, chúng như thể những sứ giả, đã dẫn tôi đến trước con người cao quý và thuần khiết như em.
Nụ cười của em như mặt trời vào Giờ Sáng Tỏ, ấm áp nhưng không bỏng rát, ẩn chứa một sức mạnh thầm lặng, khiến trái tim người ta mềm tan, và không khỏi rung động.
Tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng, một cô gái cao quý như vậy, lại quan tâm đến kỹ năng rèn khiêm tốn của tôi. Sở trường của tôi trong mắt người khác, là im lặng, bẩn thỉu và thô tục. Nhưng khi nói về nghệ thuật rèn đúc, em lại rất... tập trung, thông thạo, ngay cả vũ khí tự động hóa của Kremnos em cũng thuộc như lòng bàn tay... Trong sự hối hả và nhộn nhịp của khu chợ, chúng ta cứ nói chuyện cho đến khi Chartonus, người siêng năng nhất, cũng cảm thấy buồn ngủ. Từ đây, giờ phút chia tay đã có tên... là Giờ Biệt Ly.
Công việc hàng ngày của em chắc hẳn rất nhiều, nhưng trong lòng tôi vẫn không khỏi thấp thỏm nhớ mong, thường xuyên lo lắng em có mệt mỏi hay phiền muộn... Dù biết rằng một người vô danh như mình không đủ tư cách để quan tâm đến em, nhưng trái tim tôi đang thúc giục tôi mạo muội gửi lời mời đến em...
Gần đây, Thiên Cung Vân Thạch đang tổ chức một ngày nghỉ lễ, phong cảnh đẹp như tranh vẽ, chim sơn ca hót vang. Có lẽ em có thể nghỉ ngơi ở đây và tạm gác lại những lo lắng của mình. Dù kiến thức của tôi không sâu rộng. nhưng tôi cũng khá quen thuộc với cảnh sắc nơi này. Nếu em sẵn lòng, ba đêm sau, xin hãy để tôi làm người hướng dẫn cho em.
Không biết những lời tôi đang viết bây giờ có đụng chạm đến em hay không... Nếu lời đề nghị này có gì sai sót, tôi mong em có thể cười cho qua. Cầu mong những giấc mơ của em cũng bình yên như màn đêm ở Oronyx.
Trân trọng, Aelius
(...)
Aelius đến từ Thành Kremnos, cảm ơn vì chiếc vòng cổ đã tặng cho em hôm nay, dù chúng ta đã một trăm lẻ một ngày đêm quen nhau, nhưng món quà quý giá như vậy vẫn khiến em không khỏi bất an.
Xin đừng hiểu lầm, em đương nhiên yêu nó... em yêu những viên ngọc lộng lẫy và nồng nàn, như máu tươi chim ưng, và em cũng yêu chiếc mặt dây chuyền thanh lịch, tinh tế và xinh đẹp... Cũng như em yêu anh.
Xin hãy tha thứ cho lời tỏ tình mạo muội này, dù em đã nói với anh hàng ngàn lần.
Thỉnh thoảng trong đêm, em vẫn mơ thấy anh trong tiệm rèn ngày đó. Dũng sĩ của em, em đã nhìn thấy anh trong nháy mắt. Dù anh chưa bao giờ chạy trên đấu trường của pháo đài đó, nhưng em vẫn nhận ra sự dũng cảm trong mắt anh.
Chao ôi, tình yêu đang lúc nồng nàn, nỗi buồn mất mát lại trỗi dậy. Nếu đêm nay trong giấc mộng anh có em, em đã mãn nguyện rồi. Nếu Thủy Triều Đen chia cắt đôi ta, chỉ cần anh thỉnh thoảng nhớ đến thế giới này còn có em, em đã mãn nguyện rồi...
Trân trọng, Nympha
(...)
Aelius thân mến, xin hãy tha thứ cho em vì đã lỡ cuộc hẹn hôm nay.
Gần đây em thường đi chợ, tuy hành sự rất cẩn thận. Nhưng vẫn thu hút sự chú ý của cha mẹ trong nhà. Để tránh gây rắc rối, em chỉ đành đồng ý nghe Pháp Đình Công Dân hôm nay với họ.
Gia tộc em xưa nay đã không quan tâm đến dân ngoại bang, lâu dần, vì trái ngược với chủ trương của người nhà, em đã không buồn can thiệp vào quyết định của họ. Thế mà... cho đến hôm nay, em mới thực sự hiểu được, bọn họ cực đoan và quá khích ra sao. Cha mẹ em đã không tiến bộ gì trong suốt hai mươi năm qua...
Tại sao mọi người lại ghét nhau vì dòng máu, tại sao họ lại chinh phạt chính đồng loại của mình? Trong ngày tận thế tràn ngập thảm họa này, thành bang Okhema cuối cùng, không phải là nơi ẩn náu cho tất cả mọi người sao?
Nhưng anh ơi, dù thế nào đi chăng nữa, chúng ta cũng sẽ không trở thành con rối cho những ân oán của đời trước... Tình yêu của chúng ta là ý chỉ của Mnestia, những ai thực sự yêu thương sẽ được Titan ưu ái.
Trân trọng, Nympha
(...)
Nympha thân mến, về lời đề nghị trước đây của em, tôi đã suy nghĩ rất lâu, nên quyết định nói chuyện trực tiếp với em một lần nữa.
Ân oán giữa Thành Kremnos và Okhema tích tụ đã lâu, vì thế dù biết mình sẽ gặp phải những ánh mắt lạnh lùng và trở ngại, nhưng tôi chưa bao giờ oán giận cha mẹ của em.
Theo thiển kiến của tôi, thay vì đưa em rời khỏi Okhema... Nơi trú ẩn cuối cùng của nhân loại... đi đến ngoại thành, nơi tương lai bất định và quái vật ở khắp mọi nơi, tôi lại hy vọng có thể phấn đấu đạt thành tựu trong thành hơn, và có được một địa vị tương xứng với em.
Tất nhiên, xin hãy tin tôi, ý nghĩ này không phải vì hèn nhát... ít nhất không phải vì lo sợ an nguy của bản thân... mà vì sợ không thể bảo vệ em chu toàn giữa Thủy Triều Đen và lũ quái vật.
Dòng máu Kremnos chảy trong cơ thể tôi, tôi cũng từng khao khát quê hương, kiên định tin rằng, "Thà chiến tử, còn hơn vinh quy"; Nhưng cho đến khi gặp em, tôi mới nhận ra tình yêu còn vĩ đại hơn cái chết trong vinh quang.
Sự quyết tâm và dũng cảm của em thật đáng ngưỡng mộ, nhưng hãy tha thứ cho tôi, em ơi... Hãy tha thứ cho tôi, một kẻ ngốc và hèn nhát bị tình yêu lấp đầy khoang ngực, không thể chịu đựng được bất kỳ nguy hiểm hay tổn hại nào có thể rình rập xung quanh em.
Vì vậy, hãy cho tôi thêm sự kiên nhẫn và tin tưởng, Nympha thân mến của tôi! Hãy để tôi trưởng thành và xứng đôi với em... Nếu chúng ta là người yêu định mệnh, Mnestia nhất định sẽ bảo vệ chúng ta!