Tuyển Tập Câu Chuyện Đầy Nước Mắt
Tuyển tập những câu chuyện có thật được biên soạn bởi học giả Kyros vào thời điểm Điện Cây có nhiều thay đổi lớn, do khi biên soạn đã khóc liên tục khiến cho công việc khó mà tiếp tục nên đã được đặt tên như vậy.

Tuyển Tập Câu Chuyện Đầy Nước Mắt

Người biên soạn: Tập này được học giả Kyros tổng hợp, nội dung được thu thập đều là những câu chuyện thực sự về thời kỳ biến động của Điện Cây, được lưu giữ bởi Cây Thiêng Cerces. Nguyện cho ánh sáng tri thức và lý trí sẽ mãi trường tồn.

Học Viện Vĩnh Hằng
Bao nhiêu buổi sáng, chúng tôi đã đọc lời dạy của Thalesus trên bậc thang đá của Sân Đình Từ Ái. Sương mai ngưng kết trên lá cây, rơi xuống trang sách của chúng tôi. Khi đó, tôi luôn cảm thấy, phải có ngọn lửa trí tuệ giấu trong những giọt nước đó, cũng giống như Cerces ngưng kết những suy nghĩ mới sinh ra thành giọt sương.
Bây giờ nghĩ lại, những giọt sương đó có lẽ thật sự ẩn chứa thần tính. Nếu không, tại sao chúng ta lại có thể trải qua một khoảng thời gian dài và tươi đẹp như vậy trong Điện Cây? Tại sao ngay cả những học trò ngốc nghếch nhất cũng có thể từ từ khai sáng dưới sự bảo hộ của Cây Thiêng?

Buổi giảng cuối cùng
Ngày hôm đó vốn dĩ là một buổi giảng bình thường. Chúng tôi đang thảo luận về sự khác biệt về quan niệm giữa Học Phái Gốm Đỏ và Học Phái Kéo Đá, xem rốt cuộc là cảm tính hay lý tính được hình thành trước.
Đột nhiên có người hét lên: "Mau nhìn lên trời kìa, đó là cái gì?!"
Tất cả mọi người đều ngước lên, nhìn thấy chòm sao ảm đạm trong đêm đen vĩnh hằng, dường như bị một lớp sương dày bao phủ. Sau đó chúng tôi mới biết, đó là dấu hiệu của Thủy Triều Đen.
Thầy nói: "...Các vị, giáo trình kỳ này đến đây là kết thúc. Mong các vị ghi nhớ, suy nghĩ chính là nghi thức cao quý nhất."
Đây là buổi giảng cuối cùng mà tôi nghe được ở Điện Cây.

Nỗi Thương Nhớ Và Nước Mắt
Dòng chữ sau được phát hiện trên bức tường Phòng Thanh Tẩy
Mẹ thân yêu:
Nhớ lúc xưa mẹ từng nói, lạnh giá có thể khiến tư duy trở nên tỉnh táo. Giờ đây con ngâm mình trong hồ nước này, nhưng chỉ thấy tê dại.
Ngày mẹ ra đi, con chưa được nhìn mặt mẹ lần cuối. Mẹ đã đi cùng thương đội đến Okhema, nói rằng sẽ mang về cho con quyển sách "Bàn Về Bảy Loại Tình Cảm Và Ba Dạng Tình Yêu". Thủy Triều Đen ập đến quá nhanh.
Bây giờ, con đã hiểu được tại sao nơi đây lại được gọi là Phòng Thanh Tẩy Nước Mắt rồi. Nước trong hồ nước này không chỉ có thể rửa sạch cơ thể, mà còn có thể gột rửa nỗi buồn trong lòng.
Con thật hy vọng được nếm bánh mì cuộn hương quế mà mẹ làm một lần nữa.
Con gái của mẹ, Elina

Lời Thì Thầm Trước Khi Mất
Ghi chép bắt nguồn từ một Cây Tiên Nữ sắp chết
...Tên đó nói chúng tôi sẽ chết, nhưng cây cối làm sao sợ cái chết? Rễ của chúng tôi được kết nối với nhau, ký ức chảy như dòng chảy. Dù cành cây có mục nát, nhưng hạt giống của trí tuệ vẫn sẽ hồi sinh và nảy mầm.
Tôi nhớ những học giả tới lui ở đây, họ nói chuyện với chúng tôi và xem chúng tôi là trí giả. Thật thú vị, bọn họ theo đuổi tri thức vĩnh hằng, nhưng lại thường quên đi trí tuệ của sự sống.
Khi bị Thủy Triều Đen nuốt chửng, những cành cây trẻ bị héo khô trước tiên. Điều này khiến tôi nhớ đến bài học đầu tiên mà Cerces đã dạy: Lý trí phải được gắn liền với đất...

Lời Tự Sự Của Kẻ Lưu Vong
Khi tôi mang theo sách có thể mang theo để chạy trốn, Viện Hữu Nghị đã bị Thủy Triều Đen nhấn chìm hơn một nửa. Những bản thảo quý giá đó trong nháy mắt đã tan thành mây mực.
Trên đường tôi gặp được rất nhiều học giả cũng đang chạy trốn. Chúng tôi hỗ trợ lẫn nhau, chia sẻ số lương khô còn lại. Khi cảm thấy sợ hãi, sẽ thay phiên nhau đọc nội dung quyển sách mà mình còn nhớ, vì sợ rằng sẽ khiến trí tuệ của Điện Cây bị thất truyền.
Điều mỉa mai nhất là, khi chúng tôi đang tháo chạy khỏi Điện Cây, trong đầu liên tục xuất hiện câu cảnh báo của Thalesus trong cuốn "Luận Hành Hương": "Khi theo đuổi những vì sao trên bầu trời cũng phải chú ý dưới chân."
Có lẽ đây chính là trò đùa của số mệnh. Chúng tôi đuổi theo tri thức đến đây, nhưng trong lúc hoảng loạn chạy trốn mới thực sự hiểu được lời dạy của những hiền giả đi trước.

Lời Cầu Nguyện Cuối Cùng
Phát hiện trên phiến đá bên cạnh một thi thể
Cerces vĩ đại, ngài đã dạy chúng tôi lý trí và trí tuệ, nhưng chưa bao giờ đề cập đến nỗi sợ cái chết.
Khi Thủy Triều Đen nuốt chửng rễ của ngài, tôi nhìn thấy chiếc lá cuối cùng trên cành của ngài vẫn đang cố gắng vươn ra, đâm chồi.
Nếu đây chính là lúc tận thế, mong tôi sẽ kiên trì như ngài, cho đến giây phút cuối cùng vẫn đang suy nghĩ.

Tái bút:
Khi tổng hợp những nội dung này, tôi thường phải rơi nước mắt. Mỗi một giọt nước mắt rơi xuống giấy sẽ như in một vệt mực nhỏ, tựa như những sinh mệnh đã mất đang kể về câu chuyện dang dở của họ.
Nhưng tôi nghĩ, đây chính là gợi ý cuối cùng mà Cerces để lại cho chúng ta: Ngay cả trong thời khắc tăm tối nhất, ngọn lửa của lý trí vẫn không bao giờ tắt. Nếu có người đọc được tập này, tôi hy vọng bạn sẽ nhớ, Điện Cây không chỉ là nơi học cho ngàn vạn học giả, mà nơi đây còn là minh chứng cho lý tưởng và niềm tin của mọi người. Mặc dù chúng tôi ngã xuống, nhưng lý tưởng và niềm tin của chúng tôi sẽ luôn tồn tại ở đây, vĩnh viễn không bao giờ tiêu tan.