Tuyệt Bút Của Người Sabany
Phiến đá khắc chữ của một cư dân cổ đại nào đó để lại, ghi chép về khoảnh khắc cuối cùng của thành Sabany trước khi sáp nhập vào Okhema.

Tuyệt Bút Của Người Sabany

"Anh đang làm gì vậy?" Ngay vừa rồi, người anh em của tôi đã hỏi tôi như vậy. Tôi bèn trả lời: "Ồ, chỉ là đang thu dọn đồ đạc thôi."

Anh ấy sẽ không đồng ý với những việc tôi sắp làm. Là tộc trưởng, anh ấy phải dẫn dắt chúng tôi rời khỏi quê hương, đi đến Thánh Thành, đây là cách duy nhất để thoát khỏi Thủy Triều Đen. Còn tôi, tôi muốn viết một vài điều gì đó, để lại chút gì đó cho thành bang của mình khi tôi vẫn còn là người Sabany.

Người Sabany có những đặc điểm gì nhỉ? Gương mặt của chúng tôi không trắng hơn hay đen hơn người khác, vóc dáng cũng không cao lớn như Dân Núi. Người Okhema luôn khen chúng tôi khéo tay, giỏi xây dựng những kiến trúc hùng vĩ, nhưng người Okhema cũng có thể xây dựng nên những kỳ quan như Thiên Cung Vân Thạch, dường như chúng tôi không có gì đặc biệt...

Vậy tại sao chúng tôi lại tự gọi mình là người Sabany? Chờ sau khi Lịch Ánh Sáng trôi qua hàng ngàn năm, còn gì có thể chứng minh rằng chúng tôi đã từng tồn tại? Tôi không biết. Nếu tôi là một học giả, có lẽ tôi có thể kể ra một loạt câu chuyện lịch sử, rồi đưa ra nhiều tài liệu văn hiến để chứng minh rằng thực ra chúng tôi là thân quyến của Georios hoặc của một vị thần nào khác. Nhưng tôi chỉ là một người thợ xây bình thường, mới học viết chữ trong những lúc rảnh rỗi khi xây nhà mà thôi.

Nhưng nói về xây nhà thì tôi cũng có chút kinh nghiệm: Chỉ cần đem đất sét đỏ, cát và đá vụn màu chàm trộn với nhau theo tỷ lệ 1:4:7, bạn sẽ có được loại vật liệu xây dựng lý tưởng. Khi còn ướt, sản phẩm sẽ mềm dẻo như đất sét, nhưng khi đông cứng lại thì sẽ cứng rắn như kim loại... Song bạn phải hoàn thành bước tạo hình trước khi nó đông cứng lại, một khi đã khô lại thì không thể thay đổi được. Tôi thực sự đã tạo ra những mái vòm với cái thứ này.

...Có lẽ vậy cũng đủ rồi? Tuy tôi không có học vấn, không viết ra được những bài sử thi hào hùng, nhưng ít nhất tôi đã để lại một công thức. Nếu một thành bang không thể lưu truyền lại cho thế hệ sau dù chỉ là một công thức, thì đó mới là biến mất thực sự.

À, anh trai đang hối thúc tôi, đội ngũ đi đến Thánh Thành sắp xuất phát rồi. Sau khi đến nơi, chúng tôi sẽ học hỏi văn hóa của Okhema, hòa nhập vào cuộc sống của họ, trở thành một phần của họ. Thời gian của người Sabany sẽ dừng lại ở khoảnh khắc này.

Vậy viết đến đây thôi nhé.

Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, Thủy Triều Đen rút đi, những người may mắn sống sót sẽ quay về quê hương, con cháu của con cháu họ sẽ biết về mọi thứ của chúng ta, rồi rơi lệ trước phiến đá khắc chữ mà tôi để lại này... Nhưng tôi không thể chứng kiến được.

Hy vọng rằng chúng ta của lúc đó vẫn có thể xây nên những mái vòm.