Sổ Tay Bong Bóng Giấc Mơ
Nội dung do một người môi giới ghi nhận lại về các Bong Bóng Giấc Mơ mà trước đây họ đã thu thập được và bán cho Bác Sĩ Edward.

Sổ Tay Bong Bóng Giấc Mơ

...

Như mọi khi, tôi đang đi đến Thời Khắc Bình Minh để thử sưu tầm một số Cõi Mộng chưa từng nhìn thấy trước đây, rồi mày mò chắp vá lại, xem xem Bác Sĩ Edward có hứng thú không.
Tất nhiên, tôi hoàn toàn tin tưởng rằng mình sẽ không phải trở về tay không, bởi vì Thời Khắc Bình Minh chưa bao giờ làm tôi thất vọng.
Người dân ở đây thực sự rất bận rộn và chăm chỉ, họ chỉ biết cúi gầm mặt xuống, ý tưởng nhìn lên bầu trời chưa bao giờ nảy sinh trong tâm trí họ, nhưng đó cũng là lý do tại sao những giấc mơ của họ luôn quyến rũ nhất... Cũng đúng thôi, khi một người phải mô tả điều gì đó mà bản thân mình cũng không hiểu, thì lúc đó sự lãng mạn mới đạt đến đỉnh cao nhất.

Mà nói đi cũng phải nói lại, ngay cả khi còn chưa đến điểm đích của mình, thì trên chặng đường tôi cũng đã có được không ít thu hoạch.
Một khách hàng đã từng lên Tàu Radiant Feldspar tại Thời Khắc Blue, đã bán cho tôi một Bong Bóng Giấc Mơ nói về cướp biển. Trong đó, cô ấy đã trở thành một tên cướp biển có thân thế khốn khó, dấn thân vào hết cuộc phiêu lưu này đến cuộc phiêu lưu khác trên bảy vùng biển.
Tất nhiên, ngày nay những đề tài như thế này đã trở nên quá nhàm chán, nhưng điều thú vị ở đây chính là thiết lập nhân vật chính... Trên lòng bàn tay cô không có đường sinh mệnh như người thường, vậy nên sau khi lớn lên, cô đã tự dùng dao khắc lên một đường vận mệnh.
Chính điều này đã thu hút tôi mua lại Bong Bóng Giấc Mơ của cô ấy, nhưng trước khi đi đến chỗ Bác sĩ Edward, tôi phải trau chuốt lại nó mới được... Trong đó, thực sự bị thiếu một số yếu tố cảm xúc, e rằng không hợp với khẩu vị của giới trẻ.

Phải rồi, ở trên thuyền, tôi còn gặp một người lập dị tự xưng là đạo diễn nữa, mặc dù trông có vẻ như đang mắc một loại bệnh tâm thần nào đó, nhưng mấy giấc mơ để lại cho tôi đó thực sự rất có giá trị đó.

Thứ nhất:
Trong Bong Bóng Giấc Mơ này, nhân vật chính luôn mang theo bên mình một con Ốc Xà Cừ khổng lồ thần bí, bên trong nó đổ đầy một thứ vật chất gọi là "Nước Khởi Nguồn". Môi trường dù khắc nghiệt đến đâu, chỉ cần đổ ra một giọt nước này là đủ để tạo ra sự sống cho cả một hành tinh. Hình như anh ta đang thực hiện một sứ mệnh thiêng liêng nào đó, nên phải luôn bôn ba khắp nơi để gieo rắc sự sống.
Cứ cách một khoảng thời gian, anh ta sẽ lại quay lại đầu nguồn của thứ "Nước Khởi Nguồn" đó, đổ đầy vào con Ốc Xà Cừ đang mang theo bên mình. Nơi đầu nguồn đó trông giống như một cái thác khổng lồ, chảy thẳng về phía vực sâu không đáy.

Khi bán Bong Bóng Giấc Mơ, anh ta đã nói như thế này: Từ đó bạn sẽ yêu dòng nước chảy.

Thứ hai:
Trong Bong Bóng Giấc Mơ này, nhân vật chính đã dành những năm tháng dài đằng đẵng để trông nom một chiếc lồng chim thần kỳ. Cứ cách một khoảng thời gian, sẽ có những chú chim tự nhiên được sinh ra. Tất cả những gì nhân vật chính phải làm là hỏi rõ về điểm đến của chúng, rồi mở cửa lồng và "thả" chúng bay lên bầu trời.
Những điểm đến đó phức tạp lộn xộn đến mức thường xuyên khiến người ta cảm thấy khó tin. Chẳng hạn như có một con chim nhỏ, trước khi xuất phát, nó nói muốn bay vào trong ngọn lửa hừng hực của một thế giới mới được sinh ra.

Khi bán Bong Bóng Giấc Mơ, anh ta đã nói như thế này: Từ đó bạn sẽ yêu bầu trời.

Thứ ba:
Trong Bong Bóng Giấc Mơ này, nhân vật chính bước đi trên cánh đồng hoang trải dài vô tận, hái hết bông hoa này đến bông hoa khác... Những bông hoa đó không chỉ vượt xa tầm hiểu biết của bạn, mà thậm chí còn nằm ngoài cả trí tưởng tượng của bạn.
Nghe nói, cái người tự xưng là đạo diễn đó đã chủ động đánh thức người nằm mơ, vì anh ta lo rằng người đó sẽ phát hiện ra những bí ẩn của vũ trụ ở cuối cánh đồng.

Khi bán Bong Bóng Giấc Mơ, anh ta đã nói như thế này: Từ đó bạn sẽ yêu mặt đất.

Còn về Bong Bóng Giấc Mơ cuối cùng mà anh ta để lại... Nó đã được niêm phong cẩn thận, không bỏ chút công sức thì không thể thấy được nội dung của nó.
Có nên mở nó ra hay không, tôi vẫn đang cân nhắc, suy cho cùng...

Khi bán Bong Bóng Giấc Mơ, anh ta đã nói như thế này: Đừng bao giờ mở nó ra, bạn phải học cách yêu sự thần bí.