Một trang ghi chép trong lớp học, ghi lại một phần nội dung bài học đạo đức do Pythias giảng dạy.
Nhật Ký Lớp Học Rải Rác
[Một trang nhật ký lớp học của một học sinh nào đó, trang giấy đã ngả vàng, chữ viết hơi phai màu]
Nhân Cách - Bài 10: Cần Cù
Cô Pythias nói, núi là xương sống của đất, cần cù là xương sống của con người.
Đất đai cung cấp cho chúng ta mọi thứ cần thiết cho sự sống, cây cối dựng nhà, lương thực làm no bụng, lanh dệt áo quần. Nhưng tất cả những thành quả này không tự nhiên mà có. Nhà không người sửa sẽ đổ, ruộng không người chăm sẽ hoang, lanh không người cắt chỉ là đám cỏ dại um tùm. Chỉ có lao động, mới có thu hoạch.
Con người nên khắc ghi chữ "cần cù" vào trong tim, yêu thích việc tạo ra giá trị hơn là đòi hỏi. Cảnh giác với mọi ý nghĩ không làm mà hưởng. Tất nhiên, điều này không có nghĩa là bạn phải tự mình hoàn thành mọi việc. Cuộc đời là một vùng đất hoang sơ cần được khai phá, các bạn khi còn trẻ có vô vàn khả năng.
Nông dân, ngư dân, thợ săn, thủy thủ, tư tế... Dù là công việc nào, cũng nên dốc hết tâm huyết. Hãy cày cuốc ở lĩnh vực mà bạn trân trọng, tôn trọng nghề nghiệp của bạn như cách bạn tôn trọng đất đai, đừng đánh mất xương sống của một con người.
Nhân Cách - Bài 11: Thân Thiện
Cô Pythias nói, thân thiện là sợi dây liên kết giữa người với người, biến "tôi" thành "chúng ta".
Tâm hồn con người giống như mặt nước ao, luôn phản chiếu hình ảnh của người đối diện. Mỗi hành động tốt bụng chân thành đều để lại một làn sóng ấm áp trong lòng người khác. Hãy nhớ lại lần trước chú Galba đến trường phát kẹo, trong lòng các bạn có thôi thúc muốn đáp lại chú ấy một chút gì không? Đó chính là sợi dây tâm hồn được xây dựng bởi lòng thân thiện, nó sẽ ngày càng bền chặt và lan tỏa dưới sự nuôi dưỡng của những ý định tốt đẹp.
Hãy là người chủ động dang tay giúp đỡ, lan tỏa lòng tốt. Bắt đầu từ những lời chào thân ái, từ sự tiếp đón nồng nhiệt, từ sự chia sẻ hào phóng, từ sự thấu hiểu bao dung, từ sự tin tưởng chân thành.
Rồi một ngày, những hành động tốt đẹp nhỏ bé sẽ dệt thành một mạng lưới yêu thương kết nối tất cả mọi người. Nó sẽ bảo vệ chúng ta khỏi tranh đấu, nghi kỵ và thờ ơ, khiến thế giới trở nên tốt đẹp hơn.
Nhân Cách - Bài 12: Quý Trọng Thời Gian
Cô Pythias nói, thứ công bằng hơn cả phán quyết của Talanton, chính là thời gian mà Oronyx ban tặng cho mỗi người.
Dù là quý tộc hay dân thường, mọi người đều sinh hoạt giữa cùng một Giờ Mở Cửa và Giờ Đêm Xuống của mỗi ngày. Thương nhân có thể sở hữu lượng Xu Cân Bằng gấp nhiều lần người ăn xin, nhưng trong một Giờ Sáng Tỏ, cả hai đều chỉ có thể đọc xong một cuốn sách. Oronyx cho phép ánh trăng thấm đẫm bình đẳng lên từng chiếc lá, nhưng sẽ không vì gỗ mục mà tái tạo vòng đời.
Thời gian giống như dòng sông chảy xiết không ngừng, đã qua là không đợi, thoáng chốc là vụt mất. Người ta không thể đồng thời bước xuống hai dòng sông, cũng không thể đuổi kịp những bọt nước đã trôi đi. Điều duy nhất chúng ta có thể làm, chính là trân trọng từng khoảnh khắc hiện tại.
Người biết nắm bắt thời gian sẽ giống như nhặt lúa mì, thu thập và tận dụng những khoảng thời gian rảnh rỗi và rời rạc để làm phong phú ý nghĩa cuộc sống. Hãy hành động, làm những gì bạn muốn làm, làm những gì bạn nên làm, để sức sống tràn đầy thấm nhuần từng khoảnh khắc bạn trải qua. Đừng lãng phí tháng năm trong lo lắng và chờ đợi, đừng để những khoảng trống vô vị chiếm giữ ký ức của bạn.