Bài Ca Cỗ Máy Bình Minh
Bài thơ ca ngợi Cỗ Máy Bình Minh, một trong những cuốn sách kinh điển phải đọc của các tư tế thờ phụng Aquila.

Bài Ca Cỗ Máy Bình Minh

Trong thời đại hoàng kim của các vị thần, Titan của ánh sáng Aquila cai trị chín tầng trời, trăm mắt soi rọi khắp mặt đất như muôn vàn vì sao.
Vào một thời khắc vĩnh hằng nào đó, trong lòng vị Chúa tể bầu trời dâng lên một nỗi u sầu vô tận.

Vì ngài đã hiến tế đôi mắt sáng nhất, để Kephale có được ngọn lửa trí tuệ.
Giờ đây, vị Titan gánh vác bầu trời này lại chẳng thể nào nhìn thẳng vào ánh sáng nơi thiên không.

Và rồi, vào thời khắc tận cùng của vô số thiên niên kỷ, Aquila triệu tập tất cả thần sứ, tiến đến nơi sâu thẳm nhất của bầu trời.
Ở đó, máu thần của Titan hòa cùng lôi điện, luyện thành ánh sáng vĩnh cửu bất diệt.

Bảy lần luân chuyển ngày và đêm, bảy tầng sức mạnh thiên giới, bảy dòng máu thần tuôn chảy.
Chúa tể bầu trời lấy sự vĩnh hằng của chính mình để hiến tế, rèn nên tạo vật chưa từng có này.

Mỗi tia bình minh là nhịp tim của Titan, mỗi luồng ánh sáng là mạch đập của máu thần.
Mảnh vỡ tinh tú xoay vần, sức mạnh lôi đình ngưng tụ trong đó.
Đây chính là thánh khí đủ để soi rọi vĩnh hằng.

Khi Cỗ Máy Bình Minh được rèn thành, muôn vì tinh tú lu mờ, mây mù tan biến.
Ánh sáng của nó rực rỡ hơn ngàn vầng nhật nguyệt, vẻ huy hoàng của nó khiến chư thần nín thở.
Đây chính là tạo vật thánh khiết nhất của Titan Bầu Trời.

"Ta lấy vĩnh hằng để thề"
Aquila tuyên bố với Kephale.
"Trong cỗ máy này chảy dòng máu thần, kế thừa thần lực của ta".
"Dẫu trăm mắt ta đều khép lại, nó vẫn sẽ mãi soi sáng vương quốc của ngươi."

"Đây không chỉ là một món quà,"
"Mà còn là lời thề khắc sâu trong huyết mạch của chúng ta."
"Ta dùng sự vĩnh hằng của mình rèn nên ánh sáng cho ngươi, cũng giống như ngươi dùng vai của mình nâng đỡ bầu trời."
"Từ nay, chúng ta là anh em nối liền bởi số mệnh."

Khi thánh khí được đưa tới Thành Vĩnh Hằng,
Tất cả thần sứ đều cúi người hành lễ.
Bởi họ hiểu rõ thánh ngôn của thần,
Rằng đây không chỉ là một món quà, mà còn là một lời thề vĩnh hằng.

Từ đó, Cỗ Máy Bình Minh vẫn lặng lẽ đứng đó,
Nó ngủ say ở nơi cao nhất của Okhema.
Đợi thời khắc phải thức giấc.
Giống như Aquila đã nói,
Đây là lời hứa được đúc bằng vĩnh hằng.