Tiếng hét, máu tươi và giải trí... Phỏng vấn tác giả của "Hoang Tưởng Cưa Điện Lúc Nửa Đêm"
Bộ phim đầu tiên trong lịch sử nhà giam Asdana, do Grady tự viết kịch bản, đạo diễn và đóng vai chính, "Hoang Tưởng Cưa Điện Lúc Nửa Đêm" hiện đã đạt hơn một triệu lượt xem. Nhân dịp này, chúng tôi đã đặc biệt tìm đến đạo diễn Grady, hy vọng có thể chia sẻ kinh nghiệm thành công của anh ấy.
Phóng viên: Sản xuất phim Bong Bóng Giấc Mơ là một kỹ thuật vượt thời đại. Trong nhà giam, muốn hoàn thành phát minh như vậy càng khó khăn hơn. Xin hỏi, anh làm thế nào để từ không thành có, để sáng tạo ra kỹ thuật mới này?
Grady: Ý tưởng này xuất phát từ một lần rửa mặt. Tôi phát hiện ra chất ký ức của Cõi Mộng còn sót lại trên gương, lúc đó tôi nhận ra, mặc dù giấc mơ là thứ khó nắm bắt, nhưng chất ký ức chứa đựng nó lại có thể kiểm soát được.
Nếu có một loại máy móc có thể ổn định Chất Ký Ức trong trạng thái ghi lại giấc mơ và sau đó chụp lại chúng, không phải sẽ có thể chế tạo ra máy quay riêng cho giấc mơ sao? Vừa hay, trước khi vào tù, tôi đã học được một số kỹ thuật sửa chữa máy móc. Lắp ráp các linh kiện bỏ đi trong nhà giam, mất khoảng một hai năm, cuối cùng đã làm ra được thứ nhỏ bé này.
Phóng viên: Sao anh lại quyết định quay phim tại nhà giam? Lại còn là phim kinh dị nữa.
Grady: Ban đầu, tôi cũng chỉ dùng cỗ máy này để ghi lại một số hình ảnh trong mơ, nhưng lâu dần cũng chán. Lúc này ███ đột nhiên đề nghị với tôi: "Hay là anh quay một bộ phim đi? Dù sao cũng đang rảnh." Một mình tự tìm niềm vui cũng chẳng có gì thú vị, nhưng nếu có thể mang lại chút cảm xúc cho cuộc sống tù đày ngột ngạt...
Ban đầu, việc quay phim trong Cõi Mộng Liên Kết Trực Giác không suôn sẻ, cứ tưởng trong mơ có thể xây dựng khung cảnh và động tác theo ý muốn, nhưng Chất Ký Ức luôn ở hai trạng thái cực đoan, hoặc quá ổn định, giống như thực tế, chỉ có thể chế tác đạo cụ và bố trí khung cảnh một cách nghiêm túc. Hoặc quá hỗn loạn, giống như miếng thạch, gương mặt diễn viên có thể thay đổi chín lần trong một giây. Vì cõi mộng quá khó kiểm soát, nhiều cảnh quay thậm chí phải dựng và quay ngay trong nhà tù của hiện thực.
Còn về phim kinh dị, trước hết là chi phí thấp, ít bị giới hạn trong việc quay dựng. Thứ hai, sống giữa nhà tù và ác mộng một thời gian dài, tôi nghĩ có lẽ mọi người cần một nội dung giải trí mang tính kích thích hơn. Cuối cùng, không sợ bị mọi người chê cười, việc cuối cùng tôi làm trước khi vào tù là đi xem một bộ phim kinh dị ở rạp. Xem được nửa chừng thì bị bọn chó công ty bắt lên phi thuyền. Có lẽ việc làm phim thể loại này cũng là một cách để tiếp tục bộ phim dang dở đó.
...
(Tờ báo thô sơ từng lưu hành rộng rãi trong thời kỳ nhà tù, đã giành được quyền phát hành sau khi Ozaka hối lộ các nhân viên quản lý nhà tù)