Một Cuốn Nhật Ký Cũ
Nhật ký của nhà thơ Lipos, ghi lại những trải nghiệm trong hành trình đến Okhema sau khi quê hương bị hủy diệt.

Một Cuốn Nhật Ký Cũ

Ngày 21, Tháng Phân Tranh, Lịch Ánh Sáng năm 4928

Tôi là Lipos, đến từ thành Jericha. Thành của chúng tôi đã bị Thủy Triều Đen bao vây vào đêm qua.

Khắp nơi là những vũng bùn đen ngòm, quái vật kinh khủng, đâu đâu cũng là lửa cháy và tiếng hét. Lipos chưa bao giờ thấy nhiều máu... nhiều người chết như vậy...

Paris đưa tôi trốn khỏi thành, nhưng cha, mẹ và chị gái đều... Không được, Lipos phải học cách mạnh mẽ lên, không được khóc nữa...

Chúng tôi đã đi rất xa, Lipos rất mệt... rất nhớ những món ăn nóng hổi và chiếc giường êm ái... nhưng không sao, Lipos có thể chịu đựng được, Lipos sẽ ổn thôi.

Vì Lipos đã hứa với chị gái... chị ấy bảo tôi nhất định phải sống tiếp, rồi thay chị ấy ghi lại tất cả những gì đã thấy bên ngoài Jericha.

Mặc dù chị ấy đã không còn cơ hội đọc cuốn nhật ký này nữa... nhưng Lipos là một người đàn ông, nhất định sẽ giữ lời hứa!

(Lược bỏ một số trang)

Ngày 13, Tháng Tiếc Thương, Lịch Ánh Sáng năm 4928

Quả nhiên, Paris đã bỏ rơi Lipos.

Lipos biết mình là gánh nặng suốt chặng đường... Mặc dù từ khi Lipos sinh ra, Paris luôn chăm sóc Lipos, nhưng bây giờ mọi thứ đã khác... Chắc hẳn anh ấy đã rất vất vả. Hơn nữa, Thủy Triều Đen đáng sợ như vậy, Paris chắc cũng rất sợ... vì vậy Lipos hoàn toàn không trách anh ấy!

Lipos... Lipos chỉ hơi buồn một chút thôi. Thật đấy, chỉ có một chút thôi!

Nhưng Lipos rất may mắn! Ông Hesiod là một người rất rất tốt... Ông không chỉ cứu Lipos mà còn cho Lipos thức ăn và chỗ ở!

Ông ấy còn là một nhà thơ tài ba, không chỉ hát hay mà kể chuyện cũng rất thú vị. Mặc dù thực ra không giống nhau lắm, nhưng khi ông ấy hát, Lipos lại nhớ đến mẹ đã hát ru cho tôi và chị gái hồi nhỏ...

(Lược bỏ một số trang)

Ngày 27, Tháng Tiếc Thương, Lịch Ánh Sáng năm 4928

Ông Hesiod rất được yêu quý, tất cả mọi người đều thích ông.

Trong giọng hát của ông dường như có phép thuật, dù có mệt mỏi hay đói khát đến đâu, chỉ cần nghe ông Hesiod hát, trên khuôn mặt ai cũng nở nụ cười.

Tuy nhiên, người mà ông Hesiod yêu quý nhất chắc chắn là Lipos! Hôm qua, khi ăn tối, ông ấy đã nói rằng, chỉ cần Lipos học được nhiều bài thơ ca, ông ấy sẽ nhận Lipos làm học trò!

Nhưng mà... điều ông ấy không biết là, Lipos không chỉ nhớ hết những bài hát mà ông đã hát, mà bây giờ còn có thể tự sáng tác thơ nữa!

Bài thơ đầu tiên mà Lipos viết có tên là "Khu Vườn Cuối Cùng", kể về câu chuyện mọi người cùng nhau vượt qua khó khăn, cuối cùng đã thành công đến được Okhema! Mặc dù không hay lắm, nhưng nó được viết riêng cho ông Hesiod.

Đến Okhema, không còn phải lo lắng về Thủy Triều Đen và những con quái vật nữa, Lipos sẽ tặng bài thơ này cho ông Hesiod làm quà... không đúng, là thầy Hesiod!

(Lược bỏ một số trang)

Ngày 3, Tháng Cơ Duyên, Lịch Ánh Sáng năm 4928

...Mọi người... mọi người đều... giống như lúc ở Jericha...

Tại sao... tại sao lại cứu Lipos... tại sao không chạy trốn như Paris...

Xin lỗi, tất cả là lỗi của Lipos, xin lỗi, ông Hesiod... Giá như Lipos có ích hơn... Xin lỗi thầy Hesiod...Xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi!

(Lược bỏ một số trang)

Ngày 13, Tháng Cơ Duyên, Lịch Ánh Sáng năm 4928

Đây là Okhema sao... xứng đáng là "nơi ẩn náu cuối cùng của Amphoreus".

Thầy cứ yên tâm đi, Lipos sẽ cùng cây đàn của thầy, mang thơ ca của thầy đến với mọi người ở đây...

(...)