Quay Lại Tàu Radiant Feldspar
Chuyên mục cập nhật nhiều kỳ của một blogger du lịch, kể lại trải nghiệm du lịch của mình khi một lần nữa đến với Tàu Radiant Feldspar, đây là kỳ đầu tiên trong đó.

Quay Lại Tàu Radiant Feldspar

Đặc biệt kỳ này: Tác giả khách mời - Kenny
Kenny là một nhà văn lữ hành và cũng là một nhà nhiếp ảnh đầy đam mê, sau 10 năm lăn lộn trong ngành truyền thông, anh đã bắt đầu viết sáng tác toàn thời gian. Tác phẩm tiêu biểu: Tàu Radiant Feldspar Vĩnh Hằng, Ẩm Thực Luofu

Quay trở lại Tàu Radiant Feldspar, cảm giác như sống lại giấc mơ xưa. Năm năm trước, nhờ một cơ hội tình cờ nên tôi được mời đến làm khách trên Tàu Radiant Feldspar, nơi tôi và vợ gặp nhau. Bây giờ, tôi và cô ấy đã chia tay, tôi quay trở lại với chiếc tàu bay, nơi từng thấm đẫm tình yêu này với những cảm xúc lẫn lộn. Sau khi biết được chuyện của tôi, những người bạn Alfalfa đã mời tôi đến định cư ở đây một thời gian để thư giãn. Là một tác giả lữ hành, tôi quyết tâm dùng ngòi bút của mình để ghi lại mọi chuyện xảy ra ở đây.

Dành cho những người bạn chưa biết đến danh tiếng của Tàu Radiant Feldspar, cũng như một số độc giả mới, tôi phải giới thiệu với các bạn trước: Tàu Radiant Feldspar không phải là một chiếc du thuyền sang trọng thông thường, nó là một viên ngọc sáng bay trên bầu trời Penacony, là viên ngọc rực rỡ nhất trong vô số báu vật của Gia Tộc. Theo tôi được biết, nó sử dụng một hệ thống lời mời bí ẩn để xác định danh tính của khách lưu trú, có tin đồn rằng chỉ những người nổi tiếng mới sẽ nhận được thư mời.

Trong nhiều năm qua, tôi đã từng lưu trú trên nhiều du thuyền và Chiến Hạm Hành Tinh sang trọng, nhưng để có thể so sánh được với Tàu Radiant Feldspar, thì tôi nghĩ trên đời không có sự tồn tại đó.

Khi tôi ngồi lên chiếc thuyền nhỏ do Tàu Radiant Feldspar phái đến đón tiếp thì trời đã khuya lắm rồi. Bước lên boong tàu lúc nửa đêm, trên bầu trời đen thăm thẳm chỉ có những ánh sao mờ nhạt đồng hành cùng tôi. Tôi cúi đầu nhìn xuống những đám mây bồng bềnh dưới chân, đầu óc tôi đã buồn ngủ lắm rồi, nhưng hai mắt vẫn chưa muốn nghỉ ngơi, không muốn bỏ lại cảnh đẹp này.

Di chuyển đường dài đối với tôi là chuyện bình thường, lần này cũng không ngoại lệ. Tai hại lớn nhất là cảm giác khó chịu của cơ thể, phù nề do thay đổi áp suất không khí gây ra là điều không thể tránh khỏi, nhưng lần này thậm chí tôi không thể cởi nổi đôi giày ra, thực sự rất bế tắc. Tôi nóng lòng muốn được massage thư giãn ngay lập tức, cứ tưởng là đêm khuya nên chắc chắn sẽ không có người trực, ai ngờ phục vụ cho tôi biết nơi này đi làm theo ca, nếu không có sự cố xảy ra, các thiết bị cũng sẽ mở sẵn cả ngày. Nghe vậy, tôi ngay lập tức tìm được cứu tinh, vội vàng đặt hành lý xuống rồi chạy đến phòng spa để massage khẩn cấp.

Không biết kỹ thuật massage phổ biến ở Penacony là xuất phát từ trường phái nào, chỉ cảm thấy họ cực kỳ chuyên nghiệp. Sau khi trưởng ca phân tích tình trạng của tôi, nhận định tôi không thể thực hiện massage toàn thân được, nên đã giúp tôi chuyển sang "chải khô". Tinh dầu đã được chuẩn bị sẵn trong phòng, hương thơm cũng rất độc đáo, là sản phẩm đặc biệt được liên danh sản xuất với nhà máy đồ uống nổi tiếng địa phương SoulGlad, chỉ cần vài giọt nên rất dễ hấp thu, sảng khoái giống như uống SoulGlad lạnh khi thời tiết nóng nực vậy. Sau đó dùng găng tay tẩy tế bào chết, thấm dầu và chải khô toàn thân. Từ gót chân đi ngược lên trên, xoa đều và làm ấm, đến bắp chân thì tạm dừng, chỉ sau vài phút là đã nhìn thấy hiệu quả giảm sưng thần kỳ.

Nếu bạn nghĩ rằng cuộc sống trên Tàu Radiant Feldspar chỉ giới hạn ở việc ngắm cảnh và tận hưởng Penacony, thì bạn đã bỏ lỡ sức hấp dẫn thực sự của chiếc tàu bay này - đó là những khoảnh khắc đời thường tưởng chừng như tầm thường nhưng lại vô cùng quý giá. Ở trên tầng mây của Penacony, Tàu Radiant Feldspar không chỉ là một chiếc tàu bay sang trọng, mà còn là một ngôi nhà đầy những câu chuyện và ấm áp.

Tôi trở về phòng với tâm trạng siêu hài lòng, và ngủ ngon lành suốt đêm... Về phần hành lý, đã có những người phục vụ tận tình mang vào phòng từ trước cho tôi, lại còn sắp xếp gọn gàng những món đồ lặt vặt... Ôi, thành thật mà nói, kể cả khi về nhà tôi cũng chưa từng có được đãi ngộ như vậy.

Sáng hôm sau, tôi bị đánh thức bởi tiếng nước chảy nhè nhẹ hòa thành giai điệu du dương bên ngoài cabin... Sau này tôi mới biết, đây thực ra là dịch vụ "đánh thức buổi sáng" mà tôi đã yêu cầu trước đó, tự nhiên và khéo léo đúng mực, hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi họ đã làm điều đó như thế nào. Quê tôi là một thị trấn nhỏ lấy nông nghiệp làm nghề chính, âm thanh này làm tôi nhớ lại tuổi thơ của mình, những người nông dân ở đó cũng dùng âm thanh tương tự thế này để bắt đầu ngày mới của họ... Và tôi sẽ tỉnh giấc trong những âm thanh đó.

Khi ra ngoài xem, tôi chỉ nhìn thấy Bậc Thầy Thợ Máy - Thomas, đang dùng khẩu súng nước cao áp đặc biệt của mình để "tắm rửa" nội thất ngoài trời trên Tàu Radiant Feldspar. Thực sự giống hệt những ông bà già ở quê tôi, những người nông dân già ở đó cũng thích dùng súng nước cao áp để giặt rửa các món đồ, từ nội thất cho đến cả áo khoác của mình, hình ảnh có chút khôi hài nhưng thực sự rất ấm áp.

Người phục vụ thấy tôi đi ra khỏi phòng liền nhiệt tình dẫn tôi đến nhà hàng. Bữa sáng (có lẽ tôi nên gọi nó là bữa trưa thì đúng hơn) ở nhà hàng là buổi tiệc thịnh soạn đầu tiên trong ngày. Mùi thơm từ trong nhà bếp khiến tôi nhớ đến mùi bánh mì và phô mai nướng thơm ngon ở chợ quê tôi. Đầu bếp của tôi, Mary, rất kén chọn nguyên liệu và yêu cầu rất cao với hương vị, giống như những người nông dân ở quê tôi vậy. Cô ấy đã sáng tạo ra kỳ tích trong căn bếp bồng bềnh trên mây này, rất khó tưởng tượng việc mỗi khách hàng ở mỗi bàn đều nhận được đãi ngộ như vậy - mọi người đều có đầu bếp riêng phục vụ cho mình. Hóa ra, các đầu bếp trên tàu đều là những đầu bếp nổi tiếng được mời đến từ nhiều nơi khác nhau, họ dùng nghệ thuật nấu nướng để kết hợp hương vị của các hành tinh lại với nhau, tạo nên hương vị thơm ngon khó quên. Có điều, tôi vẫn thích hương vị bản địa của Penacony hơn, đây cũng là món đặc sắc của họ.

Sau khi ăn sáng xong, tôi chọn dạo chơi trên boong tàu. Trên tàu bay có nhiều phòng khác nhau, từ phòng nghỉ đến phòng chơi cờ hay đánh bài, tôi cảm thấy chỉ cần tôi muốn, tôi đều có thể tìm thấy nguồn linh cảm cho cuốn sách mới của mình ở đây.

Ăn uống no say và đi dạo mệt rồi, tôi ngồi xuống chiếc ghế sofa trong phòng nghỉ để đọc sách. Lúc này, một người phục vụ chủ động hỏi tôi có muốn tham gia buổi hòa nhạc tối nay không, tôi liền đồng ý ngay. Lần này, tôi còn tưởng đó chỉ là buổi biểu diễn bình thường, giống như tiếng đàn piano chơi trong bữa ăn vậy, nên không ôm nhiều kỳ vọng. Mãi đến tối, tôi mới nhận ra rằng mình đã đánh giá thấp khả năng của Tàu Radiant Feldspar...

Ở kỳ tiếp theo, tôi sẽ đưa bạn vào buổi hòa nhạc tuyệt vời, đoán xem tôi đã gặp ai ở đó?

*Kỳ Nghỉ Thời Thượng sẽ được phát hành vào ngày đầu tiên mỗi tháng, xin hãy chú ý theo dõi!*