Ghi Chép Cảnh Vật Hư Cấu
Đoạn cuối bức thư gửi về nhà của một tàu viên, hình như là viết gửi cho một người thân đã nằm bệnh liệt giường từ lâu.

Ghi Chép Cảnh Vật Hư Cấu

"Tôi cho rằng Cõi Mộng ở đây có thể níu giữ chút khát vọng của em về sự sống, cho nên đã đi đến đây, nhưng nó lại không hề tốt hơn nửa điểm so với thực tế. Vì vậy, tôi sẽ tự mình dệt nên giấc mơ đó."

...Mong rằng lúc này em đã khỏe hơn một chút rồi, Yaffu.
Công việc của tôi vẫn đang rất thuận lợi, hiện giờ tôi đã rời khỏi Thời Khắc Thếp Vàng, đi theo Tàu Radiant Feldspar đến Thời Khắc Mặt Trời. Em sẽ không thể ngờ lúc trước tôi đã thấy những cảnh tượng thế nào đâu.
Ở Thời Khắc Thếp Vàng, mọi người tuy bận rộn...
...
Phải, mọi người tuy bận rộn nhưng đều có đầy phẩm giá. Mỗi người đều có cơ hội thực hiện giá trị của bản thân, đạt được sự cân bằng hoàn hảo giữa công việc và cuộc sống. Trong lúc không ngừng sáng tạo và giữ cho thế giới vận hành một cách tinh tế, dưới ánh sáng dịu dàng của hoàng hôn, họ vẫn có thể nắm tay con cái của mình, bước về nhà trong mùi thơm món ăn nhà hàng xóm.
Họ chống đỡ cả thế giới này, nhưng vẫn có thời gian rảnh rỗi để nhìn lên bầu trời đêm.
Tôi ao ước biết bao cái ngày em có thể cùng tôi ngắm nhìn thế giới tràn đầy sức sống này...
Vậy nên dù có phải gắng gượng thì em cũng phải sống tiếp, có được không? Chúng ta chắc chắn sẽ chờ được đến ngày tìm ra cách trị khỏi căn bệnh ấy.

...

Sao rồi, Yaffu? Nghe nói tuy vẫn chỉ ở trong phòng, nhưng cuối cùng em cũng có thể bước xuống giường đi lại rồi đúng không?
Tuy chưa bao lâu kể từ sau lần trước quay về thăm em, nhưng tôi cảm thấy thời gian trôi qua thật quá chậm. Song mỗi khi nghĩ tới... việc em cũng thích tìm hiểu thế giới bên ngoài thông qua đôi mắt của tôi, tôi liền cảm thấy việc phải chạy đi chạy lại khắp nơi chẳng còn vất vả bao nhiêu nữa.
Hiện giờ chúng tôi đang đi đến Thời Khắc Hoàng Kim, phải công nhận, tuy trông có vẻ hào nhoáng sang trọng, nhưng mọi người ở đây đều bình đẳng, xã hội ổn định, đúng là một nơi phù hợp để sống lâu dài.
...
Hơn nữa cũng rất an toàn.
Phải rồi, tuy chúng ta không thể trả nổi chi phí ở Penacony, ngay cả tôi cũng phải làm việc ở đây mới được phép ra vào... nhưng nói không chừng, đến một ngày nào đó tôi sẽ để dành đủ tiền cho em đến đây thì sao? Trên con tàu mà tôi làm việc này có rất nhiều nhân vật lớn, vì vậy tiền boa của họ cũng rất rộng rãi.
Thế nên, cho dù phải gắng gượng thì em cũng phải sống tiếp nhé, rồi chúng ta sẽ có ngày... có thể nằm mơ cùng nhau.

...

Yaffu, em có biết không? Dù là ở trong Cõi Mộng thì cũng vẫn có một nơi gọi là học viện... Còn nhớ chúng ta đã quen nhau ở đó không?
Nhưng khác với học viện của chúng ta, nghe nói Học Viện Gấp Giấy này rất hoành tráng, khi tôi nhìn thấy những sinh viên đó, phải miêu tả như thế nào nhỉ? Họ toát ra một vẻ tri thức rực rỡ, khiến tôi không dám bắt chuyện với họ.
Tuy nhiên dù là người ngoài thì cũng có thể tự do ra vào, nếu có thể cùng ngồi chung với em thì tuyệt quá.
Vậy nên dù có phải gắng gượng thì cũng đừng rời đi như vậy nhé, nếu không tôi sẽ rất... giận đấy.

...

Hiện giờ chúng tôi đang đi đến Thời Khắc Blue, phong cảnh ở đó rất đẹp...
...
Nhưng khắp nơi đều là những kẻ độc ác gian xảo, chỉ có thất vọng, toàn là những tên lừa đảo... Một nơi mà khi bước vào liền khiến tôi cảm thấy ghê tởm.
Yaffu... Yaffu...
Không...
Chuyện đã đến nước này thì việc này còn có ý nghĩa gì nữa? Tất cả những lời nói dối này... còn có ý nghĩa gì nữa?