Nhân vật đạt cấp 40 mở khóa
"Khai Phá" của anh thường bắt đầu từ việc khám phá và tìm hiểu.
"Dan Heng, bám chặt vào, ngồi cho vững, khởi động..."
Anh hỏi cô gái tóc đỏ về lịch sử đã thất truyền, và họ mời anh tham gia vào một buổi học lịch sử nhìn thế giới từ trên cao.
"Truyền thống Kremnos?"
"Ừm. Có thể so tài một trận không?"
Anh hỏi vương tử tóc vàng, ở bên cạnh, thanh niên tóc trắng cũng háo hức muốn thử.
"Tôi cũng muốn tham gia, phong tục này vẫn phải đích thân trải nghiệm mới được."
Sư tử oai hùng của Kremnos trầm mặc không nói, chỉ hạ người thủ thế đáp lại.
...
Anh đến Điện Cây, đọc hết sách, thế giới vụn vỡ dần hiện lên trong tâm trí anh với dáng vẻ hoàn chỉnh.
Để tìm cách quay trở lại bầu trời sao, anh đã thâm nhập vào các phế tích để khám phá, tìm hiểu bí ẩn của thế giới bên ngoài bầu trời...
Anh ghi lại tất cả những gì mình đã trải qua, như cách anh vẫn làm ở mỗi trạm.
Nhưng khi vận mệnh của thế giới đặt nặng lên vai người anh hùng, anh hiểu rằng, hành trình "Khai Phá" này không thể nào gói gọn trong những dòng ghi chép lạnh lẽo.
Đó là trận chiến vô cùng quan trọng.
Anh cùng đồng đội kết thúc lịch sử "Phân Tranh", chứng kiến vương tử Kremnos chấm dứt truyền thống.
Nhà Khai Phá dấn thân vào cuộc chiến, trả lại Ngọn Lửa "Thời Gian". Khi cô ấy/anh ấy trở về từ âm giới đầy hiểm nguy, anh vẫn không quên được niềm vui của ngày hôm đó, giống như bản thân sống sót sau kiếp nạn vậy.
Đó cũng là rất nhiều khoảnh khắc từ biệt.
Hàng ngàn phân thân của thánh nữ tàn lụi, trí giả bị thiêu rụi, người con gái của Sông Styx vĩnh biệt trần thế... Anh nhớ lại khoảnh khắc ly biệt, họ có người bi thương, có người mãn nguyện, nhưng chưa từng có ai hối hận.
"Nếu một ngày nào đó, chúng ta cũng sẽ đi đến bước này..."
Khi nghĩ đến vận mệnh của Nhà Khai Phá và March 7th - người đồng đội vẫn chưa đến... anh cũng từng trằn trọc không ngủ.
"Hàng ngàn năm qua, tất cả chúng ta từ lâu đã sẵn sàng đón nhận sự hy sinh, hoặc hy sinh bản thân vì đồng đội..."
Anh nhìn thấy không chỉ một lần, Thợ Dệt thu thập di vật, thêu lên chúng một bông hoa màu vàng...
"Giờ đây... không còn gì phải tiếc nuối nữa."
So với sự tồn tại "Bất Diệt", sinh mệnh của họ giống như đom đóm thoáng qua trong chớp mắt.
Nhưng rõ ràng anh đã thấy, những ánh sáng lấp lánh kia đã soi rọi bầu trời đêm mà họ từng đi qua và sẽ đi tới.
Khi Okhema chìm vào hoàng hôn màu máu, thời khắc trong Lời Sấm Truyền cũng sắp đến.
Nhưng đối diện với nhát kiếm không thể tránh né của kiếm sĩ áo đen, nội tâm anh lại bình lặng như mặt biển.
Anh tin Nhà Khai Phá sẽ tiến về phía trước không chút do dự. Dựa vào ánh sáng của Săn Đuổi Lửa, anh cũng đã thoáng thấy con đường mình phải đi.