Nhân vật đạt cấp 40 mở khóa
Kiếm, dài sáu thước năm tấc, nặng mười bốn cân.
Đây là thanh trọng kiếm của Vân Kỵ, phải điều khiển bằng cả hai tay. Lưỡi kiếm chứa Li Hỏa, đủ để cắt xuyên lớp giáp ngoài trì trệ của những con thú robot vào thời khắc đón địch.
Ngoài ra còn có 12 thanh phi kiếm hỗ trợ chiến đấu, nối thẳng một đường huyệt đạo từ "Đại Chùy" đến "Dương Quan", do tâm điều khiển, khi thi triển, trong chớp mắt chúng sẽ xông ra như cơn bão.
Cô chưa biết nhiều về kiếm thuật. Cô vẫn còn rất nhiều thứ phải học.
Cô gái mặc quân phục chưa kịp dạy thêm gì khác cho cô thì đã phải dẫn quân ra trận. Thế là bài học thứ hai của cô bé phải học trên chiến trường, được dạy bởi những kẻ địch đã ngã xuống.
"Đâm" thì dễ, nhưng những con quái vật nhanh nhẹn sẽ không tự động lao vào mũi kiếm để cô gái hành hình, nên cô đã học được cách "trảm".
Tiếp đến là "nhiễu". Đối mặt với con quái vật có sức mạnh kinh người, cô gái đã biết dùng sống lưng kiếm để đỡ đòn làm lệch hướng tấn công.
Đối với kiếm thuật, cô tự nhận mình đã thông suốt, bèn nhảy lên trên quái thú robot "Gigantes" cao gấp mười lần bản thân.
Cô đã làm gãy hết mọi thanh kiếm mang theo trên người, cũng chỉ để lại tầm chục vết thương trên cơ thể to lớn của đối thủ.
Cô bị bàn tay khổng lồ đánh bay ra xa, nằm trong bùn đất đẫm máu trên chiến trường, một lần nữa cô bị sự sợ hãi nhấn chìm. Lúc sắp cận kề cái chết, cô mới hiểu được rằng kiếm thuật cũng có giới hạn.
Một mũi tên rực lửa phóng tới, bắn bay đầu con Gigantes. "Đứng dậy." Cô gái mặc quân phục nhìn cô.
"Tôi không học kiếm nữa. Thứ này... vô dụng."
"Vô dụng? Nó rất hữu dụng khi ở trong tay tôi. Suy cho cùng, do người sử dụng nó vô dụng mà thôi."
"..."
"Không học kiếm thì cô muốn học cái gì? Mũi tên đá trên Thuyền Sao của phi công? Nỏ rực lửa được trang bị cho cánh tay thần thánh? Hay là... lửa Zhuming ở Xianzhou Zhuming? Muốn tiêu diệt hành tinh ma quỷ kia, có nó là đủ rồi. Cô muốn học những thứ đó hả? Đúng vậy, những thứ đó, không cần đánh trực diện cũng có thể giết chết đối thủ rồi."
"...Tôi chỉ không hiểu, tại sao cô một mực muốn tôi học kiếm!?"
"Từ tướng quân cho đến lính lác, mỗi Vân Kỵ đều phải bắt đầu học từ cách dùng kiếm.
"Các loại khí giới của Sở Công Nghiệp đúng là sẽ thay cô diệt địch, nhưng đó đều là vũ khí tự vận hành. Nếu một ngày nào đó, mũi tên hết sạch, Thuyền Sao rơi xuống, Kim Nhân ngừng quay, ai sẽ bảo vệ cô và tôi, ai sẽ bảo vệ Xianzhou?
"Nắm chặt thanh kiếm này, và nhớ kỹ giùm tôi, chỉ khi Vân Kỵ đích thân cầm kiếm ra trận thì đó mới là trận chiến của chính loài người. Chúng ta dùng chính máu thịt, tài năng của mình để chứng minh cho bọn Tà Vật phi nhân loại đó thấy rằng, chính chúng ta nhất định sẽ đánh bại chúng, chứ không phải nhờ robot làm thay cho chúng ta!"
Cô gái mặc quân phục quay người rời đi, để lại cô và thanh kiếm gãy trong phòng luyện võ.
Kiếm, dài hai thước một tấc, chỉ còn lại phần mũi đã gãy.