Nhân vật đạt cấp 40 mở khóa
"Báo cáo Tướng Quân, tàn dư của Bí Truyền Dược Vương đã bị bắt giữ hết, một trăm mười bảy tên, đang chờ bàn giao cho Sở Thập Vương tống vào nhà giam."
"Nhưng tên thiếu niên đó, có lẽ đã bị tra tấn bằng thuốc, ngài xem..."
Cậu trốn trong bóng tối, cô gái được gọi là Tướng Quân bước về phía cậu, rõ ràng là đã phát hiện ra từ lâu.
"Đến lúc đó, chúng ta cần phải kế thừa ý chí của nhau."
Giọng nói vang lên trong đầu cậu không hề có cảm xúc, nhưng việc nghe thấy nó hết ngày này đến ngày khác đã khiến cậu giơ con dao găm lên vào lúc này.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, con dao trong tay đã rơi xuống đất.
"Muốn giết tôi?"
"Cô đã giết người nhà của tôi."
Cậu nhận thấy trong ánh mắt của cô gái người Hồ Ly đó hình như có một khoảnh khắc do dự.
"Anh coi họ là người nhà?"
"Họ đã cứu tôi, cho nên tôi mới còn sống."
Cô buông tay, rồi lắc đầu.
"Có vẻ như anh chẳng biết gì cả... Thôi được rồi, sau này sẽ có người sắp xếp cuộc sống và nơi ở cho anh, anh cứ đi theo họ là được."
Cô quay người bước đi, nhưng cậu thiếu niên vẫn chưa đứng dậy, chỉ dán mắt nhìn theo bóng lưng cô. Cậu biết, có lẽ đây là cơ hội cuối cùng.
Cậu nhặt con dao găm dưới đất lên, từ phía sau bóng lưng cô nhảy bổ lên, đâm về phía trước.
"Đòn này đẹp đó!" Cô khen ngợi.
Lần này, con dao găm không rơi xuống đất, mà được cô nắm trong tay. Nhưng cậu vẫn không từ bỏ, đột kích từ hai bên không thành, cậu liền hung hăng lao đến cắn tay cô gái.
"Cắn người thì không được... Haiz, không sao, mọi người đừng qua đây... Sao đứa trẻ này lại giống y chang như tôi lúc còn ở doanh trại quân Boris hồi trước vậy."
Cô gái không ra tay, chỉ né tránh. Cậu thiếu niên thở hổn hển, nhưng vẫn rình rập tìm kiếm sơ hở của cô.
Họ cứ thế giằng co.
"Hay vậy đi, chi bằng anh đi về cùng tôi."
Cô gái lấy ra một tấm Strale, đưa cho cậu.
"Tôi hứa với anh. Chỉ cần anh đi theo tôi, sau này anh có thể thách đấu với tôi bất cứ lúc nào, cho đến khi anh trả thù thành công."
"Ý cô là sao?"
"Chỉ cần anh đi theo tôi, anh có thể đến giết tôi bất cứ lúc nào."
Không chỉ cậu thiếu niên, mà ngay cả quân Thanh Khâu xung quanh cũng đều ngây người ra.
"Tất nhiên, trước khi giết tôi, anh phải nghe lời tôi đã. Ăn uống đúng giờ, đọc sách, luyện võ... À phải rồi, còn phải tắm rửa mỗi ngày nữa."
Cậu thiếu niên nuốt vội nước bọt một cách khó khăn.
"Sau khi giết cô thì sao?"
Cô gái sững sờ một hồi, rồi bật cười ha hả.
"Thì tất nhiên là anh muốn làm gì thì làm rồi."