Hoàn thành Nhiệm Vụ Khai Phá Hỡi Cánh Hoa Rơi, Hương Phai Còn Vương Dấu Chân Xưa sẽ mở khóa
Nhìn xem, tại Vùng Đất Vĩnh Hằng, một thiên sử thi vô danh đã được mở ra...
Nghe đi. Lời ca dao trong gió ngân vang bài ca ai oán của Tái Sáng Thế, nhìn thấy dòng máu vàng chảy qua những bụi hoa say ngủ, và ngọn lửa đang chống đỡ mặt đất hoang tàn.
Cứ như hạt giống sắp lụi tàn, bài thơ không người hỏi han.
Bởi vì kết thúc giả dối đã khóa chặt trang đầu của câu chuyện bằng gông xiềng.
Đếm từng tia sáng lạnh lẽo, đâm vào đôi mắt khát khao bình minh.
Thời gian chưa từng trôi đi, mặt trời sắp bị hủy diệt... Đây là cao trào của câu chuyện, hay là hồi kết?
Không, vẫn còn thiếu... nét bút cuối cùng.
Và thế là trên mỗi trang giấy, bạn để lại dấu ấn "Khai Phá", rơi xuống dưới để vươn lên ở một nơi khác.
Các bạn chạy trong vũng lầy ký ức, dùng hàng tỷ ngọn lửa thiêu rụi những dãy số lạnh lẽo, đón lấy những mầm non vỡ vụn.
Khi một trang giấy trắng mới xuất hiện, bạn viết xuống một nét, nó cũng hướng về quá khứ... lan tỏa những gợn sóng.
Ánh sáng lung linh lấp lánh trên bầu trời đêm trống rỗng của ký ức, kỳ vọng vĩnh hằng được gửi gắm vào ngôi sao băng chưa ghé đến.
Mười ba nhịp đập trái tim đang ca vang Hành Trình Săn Đuổi Lửa, bởi đó là mảnh đất họ yêu thương sâu đậm.
Trang đầu câu chuyện một lần nữa được mở ra, nơi đó ghi lại lời tiên tri về sự sống.
Nghe kìa! Bài ca dao trong gió vang vọng, hạt giống ký ức sinh sôi giữa muôn vì sao, bởi vì
...Vũ trụ đã biết đến cái tên "Amphoreus" rồi.