Nhân vật đạt cấp 80 mở khóa
Trước khi thực sự trở thành nhà vua, cô gái đã có một quãng thời gian du ngoạn khắp nơi trên quê hương của mình. Khi đó, cả thế giới dường như vừa mới ra đời, những đóa hoa vô danh nở rộ trong thung lũng, những dòng suối vô danh phản chiếu ánh mặt trời đầu xuân. Có rất nhiều sự vật vô danh đối với cô gái, cô chỉ có thể dùng ngón tay chỉ trỏ, liên tục đưa ra câu hỏi cho một người đồng đội có kiến thức uyên bác.
Cho ngựa ăn, chẻ củi, chạy nhảy... Cuộc sống quen thuộc của cô gái sắp kết thúc, nhưng cô không hề để tâm, mỗi ngày khi đi ngủ, cô đều mơ mộng về những cuộc phiêu lưu mới.
"Một vị vua chân chính không phải như vậy."
"Vua không được tự ý rời khỏi lâu đài. Lâu đài đó không xây bằng gạch đá, nguyên liệu của nó là lòng tin của dân chúng."
"Vua không được mong đợi mạo hiểm. Mỗi quyết sách đều phải là kết quả của sự cân nhắc kỹ càng, đồng thời cố gắng hết sức loại bỏ những ảnh hưởng đến từ sở thích cá nhân."
"Vua không thể có cuộc sống. Vua là biểu tượng của quốc gia, dù là giao tiếp với người khác trong bất kỳ trường hợp nào, cũng đều phải có sức mạnh chỉ dẫn con đường phía trước."
Có lẽ đối với nhiều người, đây là gánh nặng không thể gánh vác nổi. Nhưng thầy phép thuật phát hiện ra cô gái kia lại có mắt nhìn rất tốt - Cô ấy không chỉ dễ dàng thích nghi với mọi thứ, mà thậm chí dùng thân phận nam để xuất hiện cũng không để lộ sơ hở gì (Đương nhiên, cần mượn chút phép thuật).
"Điều thú vị là, phiền não của vua không tới từ những ràng buộc này."
"Ngược lại, điều khiến cô ấy đau đầu nhất, là bản thân đã mất đi tất cả những ràng buộc."
"A... Nói như vậy đúng là khó hiểu, thôi thì dùng cảnh tượng quen thuộc với mọi người để làm ví dụ vậy."
Ở rìa ngân hà có một hành tinh, nơi đó khí hậu khắc nghiệt, vô số kẻ địch đe dọa đến ngôi nhà mong manh của loài người. Vì thế mọi người đã đề cử ra một "vị vua" và sắp xếp kín lịch cả ngày cho cô ấy. Và khi họ làm như vậy, thì từ trên xuống dưới, cả hành tinh đã đoàn kết thành một thể hữu cơ, mọi hành động bảo vệ quê nhà đều được triển khai một cách có trật tự.
Nhưng rất lâu sau đó, đột nhiên có một ngày, vị vua phát hiện ra lịch trình của mình xuất hiện một lỗ hổng rất rõ ràng. Cô không cảm thấy bản thân mình nên có thời gian rảnh rỗi để nghỉ ngơi, nhưng những người bên cạnh đưa ra đủ các câu trả lời khác nhau. Và nhà vua đã nhạy bén phát hiện ra, bản chất của những câu trả lời này đều chỉ về một sự thật... "Chúng ta không biết chúng ta có thể làm những gì để ngày mai tốt hơn hôm nay."
"Nhìn bề ngoài, vị vua lúc này muốn làm gì cũng được."
"Nhưng chỉ cần động não một chút, cô liền phát hiện, bản thân có lẽ làm gì cũng sai."
"Đây là một vòng tuần hoàn ác tính đáng sợ... Suy nghĩ càng nhiều, người hiểu được bạn sẽ càng ít."
Khi còn sống, nhà vua không thể thoát khỏi lời nguyền này. Kỵ sĩ đáng tin cậy nhất của cô đã rời xa cô, người con mà cô xem trọng nhất chĩa kiếm về phía cô.
Vương quốc của cô, hình thành trong tay cô, cũng lụi tàn trong tay cô.
"Nếu có người phù hợp hơn trở thành nhà vua thì tốt rồi." Trong thoáng chốc khi hấp hối, cô ấy từng đánh giá bản thân như vậy.
Nhưng, cũng có thể yên tâm. Cô gái hiện tại đã không còn nhìn nhận vấn đề từ góc độ này nữa.
"Xét từ kết quả, mọi sự thay đổi đều là do tôi tham gia một lần Cuộc Chiến Chén Thánh nào đó."
"Nhưng đừng hiểu lầm, Cuộc Chiến Chén Thánh chỉ là một cơ hội..."
"...Nó gọi bạn, người đang cắm đầu chạy vội dừng lại, cho bạn cơ hội nhìn lại cảnh sắc xung quanh mình."
"Tôi vẫn là vua. Chỉ là thay đổi cách thức thực hiện nghĩa vụ mà thôi."
"Giống như những bông hoa mùa xuân... Khi bạn chú ý tới chúng, thì sẽ luôn tận mắt chứng kiến chúng lụi tàn. Nhưng may mắn là, dù hoa cuối cùng lại biến thành bùn đất, nhưng cành cây nở hoa vẫn ở đó."
"Cành cây đang ôm nụ, vĩnh viễn chờ đợi mùa xuân tiếp theo."