Nhân vật đạt cấp 20 mở khóa
Cô ấy là một đứa trẻ mồ côi bị bỏ rơi, sống mà không biết mình đang ở đâu, mình từ đâu đến và mình sẽ đi về đâu... Cho đến khi đoàn kịch đó đi ngang qua, cô bé chạy đến xem, từ xa, cô nhìn thấy một cô gái với hai bím tóc đuôi ngựa đen tuyền, duyên dáng di chuyển trên sân khấu như một chú cá đang bơi. Cô gái đeo mặt nạ, rất nhiều loại mặt nạ, nhưng điều này không ngăn cản cô cười và khóc trên sân khấu, dù ở rất xa khán giả, nhưng lại giống như đang biểu diễn trước mắt họ. Con cá lao đến trước mặt cô gái, rồi lại lao xuống nước một cách lặng lẽ, tạo nên những gợn sóng nước.
Lúc này cô mới dần dần ý thức được hành vi của mình, là "mình" đang "xem buổi biểu diễn" ở "dưới sân khấu".
Cô đã đi xem rất nhiều lần, sáng cũng như tối. Nhưng cô vẫn chỉ là khán giả, ánh đèn sân khấu sẽ không chiếu vào mình. Sau buổi diễn, cô vào hậu trường, được cô gái tóc đen cột hai chùm đưa cho một chiếc mặt nạ.
"Tôi có thể sao?"
"Tại sao không chứ? Tóm lại chỉ cần đeo mặt nạ thì họ sẽ nghĩ cô là Sparkle, vậy cô chính là Sparkle. Đi đi."
Khi tấm màn được dùng làm bức tường thứ tư được kéo lên, đèn vẫn chưa bật, cô nhìn xuống sân khấu, ở đó chỉ có một cái lỗ đen, dù đã ngăn cách bởi chiếc mặt nạ nhưng cũng khiến cô cảm thấy bất an. Cô biết bên trong lỗ đen đang chật kín người ngồi, họ có thể nhìn thấy cô, còn nghe thấy cô nói chuyện. Cô không ngừng suy nghĩ đến màn trình diễn của "Sparkle", và muốn điều chỉnh động tác, giọng nói, dáng vẻ và mọi thứ khác của mình.
"Đánh giá về lần đầu tiên, cô đã làm rất tốt."
"Nhưng điều đó không giống với... Sparkle của cô."
"Đây là vấn đề, nhưng nếu cô không cho người khác biết, thì nó không phải là vấn đề nữa... Với lại, đoàn kịch sẽ rời đi vào ngày mai, vì vậy chỉ cần cô muốn, thì ở nơi này, cô chính là Sparkle, Sparkle chính là cô. Cô muốn cô ấy thế nào, cô ấy sẽ là như vậy."
Cô ngập ngừng, cô gái kia khẽ xoa đầu cô.
"Ngoài cô ra, cũng không có bao nhiêu người đến xem chúng tôi, vì là một đoàn nhỏ, chúng tôi cũng không mong mình sẽ nổi tiếng khắp ngân hà... thỉnh thoảng được gặp những đứa trẻ như cô, những đứa trẻ có thể nhớ rằng, "à có một nhân vật tên là Sparkle như vậy đấy", cũng đủ để tôi vui một thời gian dài rồi... Đừng khóc, cô hãy giữ chiếc mặt nạ này, đây chính là mặt nạ của cô."
Cô gật đầu.
"Nghe này, chỉ cần đeo mặt nạ lên, cô là bất cứ ai, và cũng chẳng là ai cả... Nếu thực sự muốn trở thành diễn viên, thì đừng chỉ tập trung vào sân khấu nhỏ này nữa, hãy đi đến một nơi lớn hơn đi."