Anh ta vừa nhìn đã thấy vừa ý với món đồ bằng vàng đó, đang muốn mua thì
thiếu nữ Người Hồ Ly kéo anh vào một góc, nói nhỏ:
"M ời ân công quay lại vào buổi tối, lúc đó quyết định vẫn chưa muộn."
Buổi tối, anh ta đến đúng hẹn.
Người mở cửa lại là thiếu nữ Người Hồ Ly đó, nở nụ cười dịu dàng.
"Mời ân công theo tôi."
Chỉ nhìn thấy ánh trăng chiếu vào đáy chậu chạm hoa.
Thợ thủ công đã dùng độ nông sâu của nét vẽ phác họa nên độ nông sâu của cánh hoa, nếu không phải dưới ánh trăng sáng thì sẽ không thể thấy rõ từng nét đến như thế.
Lúc này anh ta mới nghĩ ra vì sao vật này lại được gọi là "Khắc Lên Ánh Trăng".