Dù đã ngủ ngon lành trên vai tướng quân, nhưng cậu bé vẫn nắm chặt thanh kiếm.
Anh ấy vỗ nhè nhẹ vào má cậu bé, chỉ nghe thấy tiếng làu bàu.
"Tướng quân... cuối cùng... tôi cũng thắng rồi..."
Anh ấy ngẩn ng ười trong chốc lát, đột nhiên ý thức được, so với cậu bé đang nỗ lực trưởng thành mỗi ngày,
bản thân đã trải qua những năm tháng dài đằng đẵng, đã sớm quen với việc "bất biến".
"Sẽ nhanh thôi, cậu sẽ chiến thắng tất cả. Sau thời khắc đó, mới là sự khởi đầu..."