Anh đã từng nghe những bài hát ca ngợi ánh sáng đó:
Hoa hồng nở rộ, là để đáp lại nụ cười của ngài.
Ánh sáng lấp lánh, là vì muốn chiếu sáng khuôn mặt ngài.
Khúc nhạc ngân lên, là để đánh thức đôi mắt ngài.
Nhưng tia sáng ấy sẽ không quay lại nữa, anh vẫn bôn ba ở tận nơi xa.
Chỉ cần chờ đợi, chỉ cần tôn thờ, chỉ cần gieo trồng vẻ đẹp thuần khiết vào trong vũ trụ.
Cho dù mọi thứ chỉ là khoảnh khắc thoáng qua nơi đáy mắt, thì anh cũng đã có được câu trả lời mà mình mong đợi.