Giọt sương lạnh lẽo ngưng kết trên lưỡi đao, trượt xuống thành những vết sẹo màu máu.
Vùng đất hoang nhuốm mùi gỉ sét, tàn dư của ngọn lửa bùng lên trong trận chiến khốc liệt vẫn nhảy múa trên đống tro tàn.
"Mydeimos, vừa rồi đúng là một trận chiến thần thánh!"
Chiến sĩ ngực trần lau vũ khí, hét lên một cách đầy phấn khích.
"Mydei, sau này em cũng muốn giống anh, trăm trận trăm thắng!"
Đứa trẻ nhìn anh một cách sùng bái, trong tay vẫn nắm chặt thanh kiếm gãy.
"Vương tử, ngày chúng ta quay về Kremnos đã cận kề."
Ông lão đã trải qua bao thăng trầm của cuộc đời nở nụ cười, nâng ly rượu lên kính anh.
Anh im lặng gật đầu, rồi bước đến rìa doanh trại.
Cơn đau của việc tái sinh vẫn còn chạy dọc trên da, ngày mai, anh sẽ dẫn dắt Đội Quân Đơn Độc Kremnos xuất phát một lần nữa, đi đến những vùng đất xa lạ.
Anh không biết cuộc sống lưu lạc này sẽ kết thúc ở đâu, điều duy nhất anh có thể chắc chắn là... Anh sẽ gánh vác chức trách của một vị vua, cho đến khi ngọn lửa máu bị thiêu rụi.
Bóng đêm dần buông xuống, anh một mình uống rượu máu, nhà thơ lang thang đi ngang qua kéo dây đàn, giọng hát lạc điệu vang vọng trong không trung...
"Quê nhà là vùng đất của những giấc mơ, không phải nơi có thể đến."