Lại một nghi thức chia ly nữa.
Cô gái bước đi trên ánh trăng vỡ vụn, đan vòng hoa tiễn biệt bên bờ sông.

Khúc bi ca cổ xưa đông cứng trong không khí lạnh lẽo, dòng sông tĩnh lặng chảy về miền hoa xa xôi.
Quyển sách nhuốm máu, thanh kiếm gỉ sét, chiếc khăn tay thêu vần thơ... cô tiếp nhận di vật và những câu chuyện họ để lại.

"Đôi mắt ta như thấu kính, mãi hoài niệm về bầu trời sao."
Đó là bia mộ dành cho vị học giả yểu mệnh.
"Đối với đời người hay cái chết, kỵ sĩ chỉ nhìn bằng một ánh mắt lạnh nhạt."
Đó là châm ngôn của chiến binh vô danh.
"Sinh mệnh chỉ là cái chết lấp lánh ánh sáng."
Đó là áng thơ cuối cùng của thi nhân theo đuổi sự vĩnh hằng, được viết nên bằng chính mạng sống của mình.
...

"Mỗi đóa hoa, đều từng kiêu hãnh khoe sắc..."
Cùng với tiếng nức nở của dòng sông, cô dâng lên người đã khuất những vần thơ, vòng hoa và sự tưởng niệm...
"Nếu héo úa là điều không thể tránh khỏi, ít nhất hãy để lời từ biệt của chúng ta... đẹp đẽ hơn một chút."

Để Lời Từ Biệt Đẹp Đẽ Hơn

Ký ỨcKý Ức
Lv.1/20
HP
57
Tấn Công
24
Phòng Thủ
18
0
0
0
0
0
0
0
Add to Planner
Khắc Ghi
Khiến Giới Hạn HP của người trang bị tăng 30%. Khi người trang bị hoặc Linh Hồn Ký Ức của người trang bị mất HP trong hiệp của mình, người trang bị sẽ nhận Hoa Âm Ty. Hoa Âm Ty khiến người trang bị và Linh Hồn Ký Ức của họ khi gây sát thương có thể bỏ qua 30% phòng thủ của mục tiêu, duy trì 2 hiệp.
Khi Linh Hồn Ký Ức của người trang bị biến mất, người trang bị sẽ ưu tiên hành động 12%. Hiệu ứng này chỉ kích hoạt tối đa 1 lần, và sẽ được làm mới số lần mỗi khi người trang bị thi triển Tuyệt Kỹ.
Lại một nghi thức chia ly nữa.
Cô gái bước đi trên ánh trăng vỡ vụn, đan vòng hoa tiễn biệt bên bờ sông.

Khúc bi ca cổ xưa đông cứng trong không khí lạnh lẽo, dòng sông tĩnh lặng chảy về miền hoa xa xôi.
Quyển sách nhuốm máu, thanh kiếm gỉ sét, chiếc khăn tay thêu vần thơ... cô tiếp nhận di vật và những câu chuyện họ để lại.

"Đôi mắt ta như thấu kính, mãi hoài niệm về bầu trời sao."
Đó là bia mộ dành cho vị học giả yểu mệnh.
"Đối với đời người hay cái chết, kỵ sĩ chỉ nhìn bằng một ánh mắt lạnh nhạt."
Đó là châm ngôn của chiến binh vô danh.
"Sinh mệnh chỉ là cái chết lấp lánh ánh sáng."
Đó là áng thơ cuối cùng của thi nhân theo đuổi sự vĩnh hằng, được viết nên bằng chính mạng sống của mình.
...

"Mỗi đóa hoa, đều từng kiêu hãnh khoe sắc..."
Cùng với tiếng nức nở của dòng sông, cô dâng lên người đã khuất những vần thơ, vòng hoa và sự tưởng niệm...
"Nếu héo úa là điều không thể tránh khỏi, ít nhất hãy để lời từ biệt của chúng ta... đẹp đẽ hơn một chút."