Sóng biển dâng trào, tiếng sóng vang vọng tận chân trời.
Cá bơi ngược dòng giữa biển cả trống vắng, bọt sóng xưa cuộn trào, khúc nhạc ấy dường như vẫn còn vang vọng.

"Công chúa cao quý, hãy cùng chúng thần thưởng thức bữa tiệc này!"
Để đáp lại lời kêu gọi từ biển sâu, cô nhảy múa cùng Thủy Triều Đen, cho đến khi trên sân khấu lộng lẫy chỉ còn lại một mình cô.

"Kiếm sĩ của biển cả, sao cô lại im lặng, sao cô lại ca hát?"
Mỗi bước chân trên mặt đất, cô chịu đựng đau đớn, hiếm khi cất tiếng hát, chỉ có lưỡi đao nhuốm máu tấu lên khúc bi ca của sinh mệnh.

"Kiếm Kỳ Tước, hãy theo ta, cùng chinh phục biển sao!"
Khi cô tìm thấy ánh đèn rực cháy này, cuối cùng cô cũng cầm lấy cung đàn, ngỡ rằng đó là khởi đầu của bữa tiệc.

...

"Helektra... Helektra... Khi khúc nhạc kết thúc, cô còn muốn bơi đi đâu?"

Khi hy vọng phù phiếm tan vỡ, cô luôn đáp lại những câu hỏi bằng một giai điệu cô độc, nhưng lại khiến tất cả người nghe say đắm mê mẩn...

Hoặc có lẽ... dù là ở nhân gian hay biển sâu, người thực sự có thể nghe thấy, chỉ có duy nhất người đang tấu nhạc mà thôi.

Vì Sao Biển Cả Ca Vang

Hư VôHư Vô
Lv.1/20
HP
43
Tấn Công
28
Phòng Thủ
21
0
0
0
0
0
0
0
Add to Planner
Độc Tấu
Khiến Chính Xác Hiệu Ứng của người trang bị tăng 40%, khi mục tiêu phe địch rơi vào Hiệu Ứng Xấu do người trang bị thi triển, có 80% xác suất cơ bản khiến kẻ đó rơi vào trạng thái Mê Hồn, duy trì 3 hiệp, hiệu ứng cùng loại không thể cộng dồn. Trong trạng thái Mê Hồn, cứ mỗi Hiệu Ứng Xấu do người trang bị thi triển, Sát Thương Duy Trì phải chịu tăng 5%, hiệu ứng này tối đa cộng dồn 6 tầng, khi bị mục tiêu phe ta tấn công, Tốc Độ của người tấn công tăng 10%, duy trì 3 hiệp. Khi người trang bị rơi vào trạng thái không thể chiến đấu, sẽ xóa tất cả "Mê Hồn".
Sóng biển dâng trào, tiếng sóng vang vọng tận chân trời.
Cá bơi ngược dòng giữa biển cả trống vắng, bọt sóng xưa cuộn trào, khúc nhạc ấy dường như vẫn còn vang vọng.

"Công chúa cao quý, hãy cùng chúng thần thưởng thức bữa tiệc này!"
Để đáp lại lời kêu gọi từ biển sâu, cô nhảy múa cùng Thủy Triều Đen, cho đến khi trên sân khấu lộng lẫy chỉ còn lại một mình cô.

"Kiếm sĩ của biển cả, sao cô lại im lặng, sao cô lại ca hát?"
Mỗi bước chân trên mặt đất, cô chịu đựng đau đớn, hiếm khi cất tiếng hát, chỉ có lưỡi đao nhuốm máu tấu lên khúc bi ca của sinh mệnh.

"Kiếm Kỳ Tước, hãy theo ta, cùng chinh phục biển sao!"
Khi cô tìm thấy ánh đèn rực cháy này, cuối cùng cô cũng cầm lấy cung đàn, ngỡ rằng đó là khởi đầu của bữa tiệc.

...

"Helektra... Helektra... Khi khúc nhạc kết thúc, cô còn muốn bơi đi đâu?"

Khi hy vọng phù phiếm tan vỡ, cô luôn đáp lại những câu hỏi bằng một giai điệu cô độc, nhưng lại khiến tất cả người nghe say đắm mê mẩn...

Hoặc có lẽ... dù là ở nhân gian hay biển sâu, người thực sự có thể nghe thấy, chỉ có duy nhất người đang tấu nhạc mà thôi.